truyện cổ tích - Ngày xưa, có vợ chồng bác tiều phu tên là Thạch Nghĩa, tuổi đã cao mà vẫn chưa có con. Họ nắm làm việc thiện, mong trời ban cho họ một đứa con.

Đọc thêm truyện:

+ chuyen co tich so dua

+ truyen co tich an khe tra vang

Ngọc Hoàng thương xót, sai thái tử xuống đầu thai làm con họ. Thạch bà mang thai những ba năm.
Đến khi Thạch ông mất, bà sinh ra cậu con trai tuấn tú tuấn tú, đặt tên là Thạch Sanh.Ít lâu sau Thạch bà mất, để lại Thạch Sanh sống cui cút trong túp lều dựng dưới gốc đa.
Năm Thạch Sanh mười ba tuổi, Ngọc Hoàng sai tiên xuống dạy chàng đủ võ nghệ và mọi phép thần thông
Một hôm, có gã hàng rượu tên là Lý Thông đi ngang qua, nghỉ chân dưới gốc đa. Gã thấy Thạch Sanh khỏe mạnh, đôn hậu liền gạ gẫm kết nghĩa anh em
Thạch Sanh vui vẻ nhận lời rồi tạm biệt gốc đa, đến sống chung với nhà Lý Thông.
Bấy giờ trong vùng có một con Chằn Tinh hung ác, phép khôn lường, chuyên hại người, quan quân không làm gì được.
Nhà vua phải cho lập miếu thờ, hàng năm hiến cho nó một mạng người.
Năm ấy đến lượt Lý Thông. Hắn tìm vờ tìm cớ nhờ Thạch Sanh đến canh đền để lừa thế mạng mình. Thạch Sanh chẳng ngờ gì, đồng ý ngay.
Nửa đêm, Chằn Tinh xuất hiện, nhe nanh định vồ lấy Thạch Sanh. Chàng tĩnh tâm, giao chiến quyết liệt
rốt cục Chằn Tinh bị đánh bại. Chàng chặt lấy đầu và nhặt bộ cung tên bằng vàng của yêu quái đem về.
Thạch Sanh về nhà gọi cửa. Mẹ con Lý Thông ngỡ là oan hồn Thạch Sanh, rối rít lạy lục. Chàng hiểu ra dã tâm của họ nhưng không hề giận mà vẫn vui vẻ kể lại chuyện giết Chằn Tinh.
Nhưng Lý Thông lại nảy ra kế hoạch khác. Hắn lừa Thạch Sanh rằng đó là Chằn Tinh mà vua nuôi rồi bảo chàng trốn đi để tránh tội vạ.
Nghe vậy Thạch Sanh vội tạm biệt mẹ con Lý Thông, trở về sống dưới gốc đa xưa.
Còn Lý Thông thì đem đầu yêu quái tâu vua rằng mình đã giệt trừ được Chằn Tinh. Vua khen ngợi, phong cho hắn chức đô đốc
Nhà vua có một nàng công chúa đẹp như hoa. Một hôm công chúa đang dạo chơi thì bị yêu tinh đại bàng sà xuống cắp đi mất
Đúng lúc đó, Thạch Sanh ngồi dưới gốc đa nhìn thấy đại bàng cắp người bay qua liền giương cung, bắn trúng cánh đại bàng.
Chàng lần theo dấu máu đến một cái hang rất vững chắc. Chàng đánh dấu hang rồi trở về.
Nhà vua hết sức lo lắng, sai đô đốc Lý Thông đi tìm con gái, hứa sẽ gả công chúa và nhường ngôi cho. Lý Thông vừa mừng vừa sợ. Hắn tìm đến người em trai kết nghĩa để nhờ giúp.
Thạch Sanh thật thà kể hết việc mình bắn trúng đại bàng với Lý Thông rồi dẫn hắn cùng quân sĩ đến hang đá.Thạch Sanh một mình chui xuống hang đá.
Nhân lúc đại bàng ngủ say, chàng cứu công chúa, buộc nàng vào dây rồi cho lính tráng kéo lên. Công chúa vừa lên đến nơi thì Lý Thông sai quân lấp cửa hang, bỏ mặc Thạch Sanh.
Vừa lúc đó đại bàng thức dậy. Thấy mất công chúa, nó nổi xung lôi đình, định lao vào giết Thạch Sanh. Nhưng Thạch Sanh dùng phép thần thông, giương cung bắn chết đại bàng.
Trong lúc tìm đường thoát Thạch Sanh còn cứu được hoàng tử con vua Thủy Tề bị đại bàng giam trong cũi sắt.
Hoàng tử mời Thạch Sanh xuống thủy phủ thăm thú. Vua Thủy Tề mừng vui vô cùng, cho mở tiệc trọng đãi chàng.
Khi Thạch Sanh lên bờ, vua tặng chàng vô khối châu báu để lạy tạ nhưng chàng chỉ xin một cây đàn để làm kế sinh nhai.
Hồn của Chằn Tinh và đại bàng khổ sở, đói khát, đi lang thang rồi tình cờ gặp nhau bèn bày mưu hãm hại Thạch Sanh.
Chúng lấy trộm ngọc ngà châu báu của nhà vua rồi giấu vào túp lều dưới gốc đa của Thạch Sanh.Thạch Sanh bị tống giam và giao cho Lý Thông xét xử.
Hắn định giết Thạch Sanh để tránh hậu họa về sau. Trong tù, Thạch Sanh buồn rầu, đem đàn ra gảy. Tiếng đàn văng vẳng rất xa, rủ rỉ, ai oán như kể lể tội ác của Lý Thông.
Công chúa sau khi từ hang trở về nàng uất ức mà hóa câm. Vua tìm đủ phương cách chữa mà nàng vẫn không nói nửa lời.
Từ trong cung, công chúa nghe thấy tiếng đàn Thạch Sanh thì tự dưng cất lời xin vua cha cho gọi người gảy đàn đến.
. Gặp Thạch Sanh, nhà vua hiểu rõ sự tình liền bắt mẹ con Lý Thông lại, giao cho chàng xét xử.
Thạch Sanh tốt bụng, tha tội, cho hai mẹ con Lý Thông trở về quê. Nhưng trên đường về mẹ con hắn bị sét đánh chết, hóa thành loài bọ hung.
Sau đó, hôn lễ Thạch Sanh và công chúa được tổ chức linh đình. thái tử các nước chư hầu ôm hận vì không lấy được công chúa liền đem quân đến đánh. Thạch Sanh xung phong ra trận.
Chàng không đem theo vũ khí mà chỉ ôm đàn ra gảy. Tiếng đàn tỉ tê, thánh thót khiến cho quân giặc bồi hồi nhớ nhà mà tự buông khí giới hàng.
Thạch Sanh lại sai quân dọn cơm ra mời quân tướng địch ăn. Cả mấy vạn quân nhưng chỉ có một niêu cơm bé tí. Nhưng lạ kỳ thay, họ cứ ăn hết niêu cơm lại tự đầy.
Thấy thế quân tướng các nước càng thêm bái phục chàng. Họ nguyện giữ mãi tình giao bang hòa hảo rồi lui quân.
Giặc tan, sơn hà thanh bình, vua làm lễ nhường ngôi cho Thạch Sanh. Từ đó, sơn hà được vị vua tốt trị vì, muôn dân yên vui, ấm no.