Theo đơn thư và những tài liệu mà ông Nguyễn Văn Kỉnh (thường trú tại Đội 9, Thống Nhất, TP Hòa Bình) cung cấp cho báo Người đưa tin thì năm 1997 ông Nguyễn Văn Kỉnh được UBND huyện Khoái Châu cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất đối với thửa đất số 04, tờ bản đồ 219, diện tích 438m2, tại xã An Vỹ, Khoái Châu, Hưng Yên (giấy chứng nhận
quyền sử dụng đất số K 285473).


Khi cấp giấy chứng nhận, UBND xã An Vỹ đã không giao giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho ông Kỉnh mà giao cho con trai ông Kỉnh là anh Nguyễn Văn Cường giữ.



UBND xã đóng dấu vào mặt sau quyết định của Tòa án.


Khoảng tháng 4/2012 ông Kỉnh có ý định cất lại căn nhà để sau này có chỗ về thờ cúng tổ tiên thì bị UBND xã đình chỉ xây dựng. Cũng bắt đầu thời điểm này ông Kỉnh biết được UBND xã An Vỹ đang chiếm giữ trái pháp luật giấy chứng nhận quyền sử dụng đất mang tên ông, cũng như đã có hàng loạt những sai phạm hành chính từ phía UBND xã An Vỹ.


UBND xã đóng dấu, ký quyết định thay Tòa án


Chuyện tưởng như đùa nhưng lại xảy ra trong cuộc đời thực. Bản án ly hôn của ông Nguyễn Văn Kỉnh năm 1987 với vợ cũ là bà Cao Thị Hòa (thường trú ở An Vĩ, Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên) do Tòa án nhân dân huyện Châu Giang (nay là Tòa án nhân dân huyện Khoái Châu) cấp đã có hiệu lực pháp luật, thì bỗng một ngày được UBND xã An Vĩ đóng dấu vào trang sau của bản án, ngay dưới con dấu và chữ ký của thẩm phán Tòa án, kèm theo nội dung:


“Trường hợp này theo quyết định của Tòa án nhân dân huyện Châu Giang thì diện tích đất ở của ông kỉnh và chị Hòa. Hai anh chị đã ly hôn nhau. Phần đất đó thuộc quyền của cháu Nguyễn Văn Cường...”.


Như vậy một bản án của Tòa án mà có tới hai con dấu, hai chữ ký, một của thẩm phán Tòa án, một của chủ tịch UBND xã An Vĩ. Điều đáng nói nếu như Quyết định của Tòa án nhân dân huyện Châu Giang công nhận sự thỏa thuận của đương sự, tức ông Nguyễn Văn Kỉnh, bà Cao Thị Hòa về việc ông Kỉnh nhất trí để cho bà Hòa được sử dụng, ở trên mảnh đất của ông và nuôi con, không bên nào được bán, nhượng, cho, đổi...Thì UBND xã lại công nhận quyền sử dụng đất cho anh Nguyễn Văn Cường con trai
ông Nguyễn Văn Kỉnh. Điều này là không nhất quán, không phù hợp với bản án.


Xét về mặt pháp luật, Tòa án là cơ quan duy nhất có quyền phát xét việc ly hôn và chia tài sản khi ly hôn của các đương sự. Thẩm quyền ra quyết định thuộc về thẩm phán phiên tòa, UBND xã không có thẩm quyền đóng dấu thêm bớt hoặc thay đổi nội dung của bản án. Phải chăng vì một mục đích tư lợi nào đó mà đại diện UBND xã An Vĩ đã bất chấp những quy định của pháp luật và có những hành vi vượt quyền đầy khuất tất?


(còn nữa)


Giang Quyết






Theo nguoiduatin.vn